Phong cách nghệ thuật Bodan Shonendan

Thành viên Jin (giữa) tái hiện lại bài hát "ay-oh" của Freddie Mercury trong buổi hòa nhạc đầu tiên của nhóm tại sân vận động Wembley vào ngày 1 tháng 6 năm 2019.

Ảnh hưởng

BTS đã đề cập đến nhiều nghệ sĩ như Seo Taiji and Boys,[259] Nas, Eminem, Kanye West, Drake, Post Malone, Charlie Puth và Danger là những nguồn cảm hứng âm nhạc của họ.[260] Nhóm cũng đề cập đến ban nhạc Queen như là một nguồn cảm hứng, chia sẻ rằng họ "đã lớn lên khi xem những video từ buổi hòa nhạc Live Aid". Trong buổi hòa nhạc của nhóm tại sân vận động Wembley ở Luân Đôn, thành viên Jin cũng bày tỏ lòng kính trọng Queen khi tái hiện lại bài hát "ay-oh" của Freddie Mercury từ Live Aid.[261]

BTS cũng chịu ảnh hưởng bởi nhiều tác phẩm văn học, tâm lý học, nghệ thuật và triết học. Album Wings (2016) của nhóm được lấy cảm hứng từ cuốn tiểu thuyết về tuổi thành niên của nhà văn Hermann Hesse, Demian.[262] Bài hát "Blood Sweat & Tears" (2016) của nhóm đề cập đến tác phẩm Thus Spoke Zurathustra của nhà triết học Friedrich Nietzsche và video âm nhạc của bài hát có chứa bức họa The Lament for Icarus của họa sĩ Herbert James Draper, Landscape with the Fall of Icarus và The Fall of the Rebel Angels của họa sĩ Pieter Bruegel.[263] Video âm nhạc "Spring Day" (2017) của nhóm chứa đựng lời bài hát và những hình ảnh tham chiếu có liên quan đến truyện ngắn The Ones Who Walk Away from Omelas của nhà văn Ursula Le Guin.[264] Chuỗi album Love Yourself chủ yếu chịu ảnh hưởng từ cuốn sách The Art of Loving của nhà tâm lý học Erich Fromm,[265] trong khi bài hát "Magic Shop" từ Love Yourself: Tear (2018) được lấy cảm hứng từ cuốn hồi ký Into the Magic Shop của giáo sư James R. Doty.[266] Album năm 2019 của nhóm, Map of the Soul: Persona được đặt tên theo Jung's Map of the Soul: An Introduction của tiến sĩ Murray Stein.[267]

Phong cách âm nhạc

BTS đồng sáng tác và đồng sản xuất cho phần lớn các sản phẩm âm nhạc của họ.[268][269] Kể từ khi thành lập, BTS đã theo đuổi dòng nhạc hip hop như phong cách âm nhạc chính của nhóm, chịu ảnh hưởng chủ yếu bởi RM và Suga với tư cách là những rapper trong giới underground,[12] và nhà sản xuất chính của nhóm là Pdogg.[270] Thay vì tuân theo một thể loại cụ thể, BTS luôn đưa những yếu tố mới vào các sản phẩm âm nhạc của họ với mỗi bản phát hành.[271][272][273] Bắt đầu với thể loại hip hop cổ điển trong 2 Cool 4 SkoolO!RUL8,2? vào năm 2013,[21] BTS lần đầu tiên thử nghiệm dòng nhạc R&Brock trong Skool Luv AffairDark & Wild vào năm 2014;[40][274] dàn nhạc dây và nhạc dance điện tử trong chuỗi album The Most Beautiful Moment in Life (2015–16);[54] moombahton, neo soulnhạc phúc âm trong Wings (2016) và You Never Walk Alone (2017);[69][275] future bass, pop latinh và jazz hip hop trong chuỗi album Love Yourself (2017–18);[86] emo rap, rap rock, afro pop, nu-disco, funk, trap, pop rockpop rap trong chuỗi album Map of the Soul (2019–20);[276][277][278][279][280]dance-popdisco trong đĩa đơn "Dynamite", "Butter" và "Permission to Dance" (2020–21) của nhóm.[281][282]

Lời bài hát và chủ đề

Kể từ khi thành lập, BTS tin rằng kể lên câu chuyện của chính bản thân là cách tốt nhất để thế hệ trẻ liên hệ với âm nhạc của họ.[283] Đồng sáng tác cho phần lớn các bài hát của riêng mình,[268][284] nhóm đã dùng những trải nghiệm đời thực từ cuộc sống hàng ngày, chẳng hạn như nỗi buồn và sự cô đơn, làm cảm hứng cho tác phẩm của họ và biến đổi chúng thành một thứ gì đó nhẹ nhàng và dễ quản lý hơn. RM khẳng định BTS không tạo ra sản phẩm âm nhạc như thể họ đang thuyết giảng hoặc khiển trách mọi người trong bài hát của nhóm, "... bởi vì đó không phải là cách mà chúng tôi muốn truyền tải thông điệp của mình. [...] Chúng ta được sinh ra với những cuộc sống khác nhau, nhưng bạn không thể chọn một số thứ. Vì vậy, chúng tôi nghĩ rằng tình yêu, ý nghĩa thực sự của nó, bắt đầu bằng việc yêu bản thân mình và chấp nhận một vài trớ trêu và một vài số phận mà chúng ta có ngay từ thuở ban đầu".[285] Khi được hỏi liệu có khó khăn để viết về vấn đề sức khỏe tâm thần không, Suga tiết lộ rằng:

Chúng tôi cảm thấy rằng những người có nền tảng để nói về những điều đó thực sự nên nói về nó nhiều hơn, bởi vì họ nói rằng trầm cảm là thứ mà bạn đến bệnh viện và được chẩn đoán, nhưng bạn không thể thực sự biết được điều đó cho đến khi bác sĩ nói chuyện với bạn. [...] Ngày càng nhiều, tôi nghĩ những nghệ sĩ hoặc người nổi tiếng có tiếng nói nên nói về những vấn đề này nhiều hơn và đưa nó ra ánh sáng.[286]

Các chủ đề từ lời bài hát được khám phá trong bài hát và album của BTS bao gồm nhiều chủ đề đa dạng như vấn đề về bản sắc xã hội trong giới trẻ, những lo lắng của tuổi trẻ học đường và sức khỏe tâm thần trong văn hóa của giới trẻ.[10] Theo một bài phân tích năm 2017 của tạp chí Billboard, các album của BTS thường xuyên khai thác các vấn đề liên quan đến giới trẻ.[10] Chuỗi album "chủ đề học đường" từ năm 2013 đến 2014 khám phá về "những rắc rối và lo lắng của tuổi trẻ học đường."[287] Vào năm 2016, cách tiếp cận của họ trong việc thảo luận về vấn đề văn hóa của giới trẻ Hàn Quốc "đã đề cập đến một chủ đề mà đại đa số thanh thiếu niên đều từng trải nghiệm, nhưng ít khi nhạc sĩ nhạc pop nói rõ: sức khỏe tâm thần và mong muốn được thuộc về xã hội."[287] Wings (2016) tập trung vào sự cám dỗ và tội lỗi.[288] Chuỗi album Love Yourself giới thiệu các chủ đề khác nhau liên quan đến văn hóa của giới trẻ Hàn Quốc, bao gồm cả sự phấn khích của tình yêu, nỗi đau khi chia tay và sự giác ngộ của tình yêu bản thân.[289] Lời bài hát của nhóm, thường bao gồm các bình luận xã hội và chỉ trích về văn hóa của thanh niên Hàn Quốc với xã hội Hàn Quốc, phản ánh rõ ràng những điều này.[287]

Vào năm 2018, bài hát "No More Dream" và "N.O" từ chuỗi album "chủ đề học đường" được Tamar Herman mô tả là được thúc đẩy bởi kinh nghiệm của chính họ với sự chú trọng của Hàn Quốc vào giáo dục và kêu gọi thay đổi hệ thống giáo dục cũng như những kỳ vọng của xã hội.[290] Trải nghiệm của họ với văn hóa của giới trẻ Hàn Quốc đã truyền cảm hứng cho bài hát "Dope" và "Silver Spoon" (tiếng Triều Tiên: 뱁새; Romaja: Baepsae) từ chuỗi album "chủ đề tuổi trẻ", đề cập đến sự chênh lệch thế hệ và thế hệ millennials buộc phải từ bỏ các mối quan hệ lãng mạn, hôn nhân, con cái, việc làm thích hợp, nhà cửa và đời sống xã hội trước những khó khăn kinh tế và tệ nạn xã hội trong khi phải đối mặt với sự lên án của giới truyền thông và các thế hệ đi trước.[290]

"Am I Wrong" từ Wings (2016) đặt câu hỏi về sự thờ ơ của xã hội đối với tình trạng của các sự kiện hiện tại — lời bài hát "Tất cả chúng ta đều là chó và lợn / chúng ta trở thành chó vì chúng ta tức giận" đề cập đến vụ việc của một quan chức của Bộ Giáo dục Hàn Quốc, Na Hyang-wook, người đề xuất chế độ đẳng cấp và ví người bình thường như "chó và lợn" và BTS đã biểu diễn bài hát này trên sóng truyền hình giữa vụ bê bối chính trị của Hàn Quốc năm 2016 dẫn đến việc luận tội cựu Tổng thống Park Geun-hye.[290] Cuộc đấu tranh cá nhân của RMSuga với sức khỏe tâm thần đã truyền cảm hứng cho các bài hát như "Tomorrow", "Intro: The Most Beautiful Moment in Life", "So Far Away", "The Last" và "Forever Rain".[291][292] "Not Today" từ You Never Walk Alone (2017) là một bài hát chống lại hệ thống cầm quyền, với thông điệp ủng hộ các nhóm thiểu số,[293] trong khi "Spring Day" tưởng nhớ những nạn nhân xấu số trong thảm kịch chìm phà Sewol.[294] Jeff Benjamin từ tạp chí Fuse đã khen ngợi BTS vì "[đang] chia sẻ một cách trung thực về các chủ đề mà họ cho là quan trọng, ngay cả trong một xã hội bảo thủ".[295] Tổng thống Hàn Quốc Moon Jae-in cũng ghi nhận sự chân thành và đa dạng của BTS là chìa khóa dẫn đến thành công của họ, trong một bức thư gửi đến nhóm, ông viết, "Mỗi cá nhân trong số 7 thành viên đều hát theo một cách chân thành với bản thân và có cách sống của riêng mình. Giai điệu và lời bài hát của họ đã vượt qua biên giới vùng miền, ngôn ngữ, văn hóa và thể chế."[296]